Đừng thương nữa được không

Cho đau đớn thôi bềnh bồng.

 

Ta đã bên nhau trong những ngày xa xôi nhất

Đến lúc nên dừng giữa cuộc đời tất bật

Đau đớn nào rồi cũng sẽ trôi đi

 

Đừng thương nữa, đâu còn lại điều gì

Trong câu nói, trong tận cùng ánh mắt

Đừng nói nữa, tim ta đau thắt

Đừng thương nữa…

… ta không còn sức nữa rồi.

 

Yêu đến thế nào cũng đến lúc dừng thôi

Không khóc nữa, ta giận hờn, không khóc nữa

Đôi mắt xưa kia không còn màu lửa

Không còn say như thuở khát khao thương

 

Thôi, yêu thương gì nữa khi không đủ sức chung đường

Đáy mắt chênh chao khua hoài không chạm đáy

Biết nhìn vào đâu để thấy

Nỗ lực yêu nhau để giữ lại bến bờ

 

Đừng thương nữa được không!