Những ngày cuối năm xin cho mình quên hết

Bao bụi trần che phủ kín xác thân

Giá như nước đủ trong để dội hết

Những đớn đau gào thét đã trăm lần

 

Mắt trong vắt chẳng cách nào soi đủ

Ánh sao trời vằng vặc giữa thinh không

Mối tình chết chưa một lần biết khóc

Nên tổn thương mới lớn đến vô chừng

 

Ta chẳng trách, chẳng thương chẳng buồn nữa

Chuyện dẫu buồn cũng của tháng năm xưa

Ta chẳng khóc chẳng hận thù người nữa

Những đớn đau hận biết mấy cho vừa

 

Ngày cũng cũ, người đi đừng nhìn lại

Cửa thanh xuân đã khép chặt thật rồi

Ta kiệt sức không cầm tay chèo nữa

Mặc thân mình phó cho kiếp bèo trôi.