Ngày còn trẻ
Ta đã tin vào rất nhiều điều
Ta tin rằng dẫu khó khăn cao đến bao nhiêu
Chỉ cần nỗ lực sẽ không còn bóng tối
Chúng ta đã sống và dìu nhau qua những ngày rất vội
Chỉ mong đến ngày mai

Để rồi hôm nay sau một chặng đường dài
Đi đến nơi muốn đến mới nhận ra mình đi lạc
Đi đến nơi để rồi tim không thể cất lên tiếng hát
Giọng nói chết tự bao giờ

Ngày còn trẻ ta tưởng đời là những vần thơ
Chỉ cần cẩn thận sẽ đặt điệu vần sẽ thành đáng quý
Hóa ra giữa nhân gian muôn vạn điều kỳ vĩ
Toàn những dối lừa…

Ngoài dòng đời có trăm vạn điều đáng để mộng mơ
Nhưng phải biết đâu chỉ là ảo giác
Nhưng phải biết giữ lòng mình đừng bao giờ đi lạc
Có một ngày hồn tan nát…
Chỉ còn lại thân xác
Khô kiệt cả máu hồng

Ngày còn trẻ ta tưởng đời là những khúc ca trong ngần
Trong trẻo lắm, và cũng vui vẻ lắm
Đi đến nửa đời người mới nhận ra thế gian này rất nặng
Vui chẳng mấy đâu chỉ nhiều lắm nỗi buồn

Nắm lấy những điều ta tin đau đớn đến chẳng dám buông
Tay bám chặt vào những nỗi niềm muôn thuở
Ta không buồn nữa
Ta kiệt sức mất rồi

Nếu một ngày mai khi những điều tốt đẹp lại sinh sôi
Khi con người không mãi là đứa trẻ cần cuộc đời bú mớm
Khi cuộc đời thương nhau nhiều hơn là những điều tanh lợm
Niềm tin sẽ trở về

Một mai qua cơn mê
Chẳng biết mình có còn đang sống