Hãy nói với mình 1 lời
Để có can đảm sống giữa đời sóng gió
Hãy nói với mình rằng tình yêu vẫn ở trong ngôi nhà nhỏ
Và chúng ta nên tin!
Làm sao chúng ta có thể nói về những ngày tháng lặng im
Khi tiếng cười, hạnh phúc rơi rụng như lá sau cơn giông bão
Chúng ta không dám cất lời, bởi thẳm sâu là cao ngạo
Ai cũng sợ mình sai!
Nói với mình một câu thôi, để mình đủ sức thức qua đêm dài
Nghe tiếng nắng dọn đi, tạm biệt hè rát trắng
Để thấy chênh chao chiếc ô xoe tròn trên đầu ai mỗi ngày đi qua con phố dài yên lặng
Bỗng dưng thấy mệt nhoài!
Nói với mình một câu thôi, để mình đủ sức bật cười
Đủ sức nhìn vào những tháng năm đã vỡ
Đủ sức hóa vàng những câu chuyện tình yêu dang dở
Mà mình là người buồn…
Chào mình một lần thôi…
…đi qua những ngày ẩm ương
Để mình đủ lòng tin nói câu tạm biệt!