Dù đớn đau có nhiều đến thế nào

Hãy mỉm cười tựa như giấc chiêm bao!

 

Đừng bao giờ đớn đau đến nước mắt cuộn trào

Ngay cả lúc nhân gian không còn ai trở che cho mình nữa cả

Cuộc đời này lúc nào cũng muốn xô mình chực ngã

Sóng có lên cao, xin chớ ngã tay chèo!

 

Lênh đênh trên biển đen hãy ôm lấy mỏ neo

Để thả xuống lúc cập bờ hạnh phúc

Đừng tự đau mình bằng nhỏ nhen cảm xúc

Một cái ôm thôi – dẫu với ai cũng là đủ lắm rồi

 

Hãy cứ mỉm cười, hạnh phúc dù chỉ một đêm thôi

Mai có chết, cũng có lần hạnh phúc

Chẳng dễ dàng gì, nhắm mắt xuôi tay khi trong lòng ngầu đục

Những đớn đau, chẳng cạn được bao giờ

 

Mỉm cười đi

Cuộc đời mỗi người đâu phải một ván cờ

Mà thắng thua phân bì trong phút chốc

Hãy hiểu rằng yêu thương đáng quý là của người đã sang bên kia con dốc

Đứng nhìn lại đời với đủ những thân quen

 

Được gì khi mang trong tim những đau đớn cũ mèm

Không dám mỉm cười khi thấy điều vui tươi mà mình hằng khao khát

Thế thì sống để làm gì, như bờ cát

Sợ sóng cuốn trôi nên không dám ướt chân

 

Nào ai biết sẽ mất gì trong những phút tần ngần

Không dám đưa tay nắm giữ điều cần giữ

Mỉm cười đi, đau đớn có là gì trong bao la vũ trụ

Hãy thử một lần tin điều mình không hiểu biết đầy đủ

Thử một lần vui tươi đến mất ngủ

Biết đâu nhận được hoa vinh

 

Thử mỉm cười đi! Được không?

Để được sống những ngày chưa từng sống.