Em có muốn cùng tôi xa thành phố

Chiếc thuyền con xây mộng ước lâu dài

Nhưng hãy nhớ nhạt nhòa con sóng trắng

Sẽ thường xuyên phải thấm ướt đôi vai

 

Em có muốn cùng tôi xa thành phố

Dựng nhà tranh ở dốc đứng chừng non

Để đêm đến tròng trành con trăng xuống

Cho ta thương , quên cả kiếp đa mang

 

Em có muốn…

Hay chăng tôi có muốn

Rời chốn quen để đi đến chân trời

Ném trả muối về cho lòng biển đắng

Tự rong buồm, từ chèo lái ra khơi

 

Biết đâu đấy mai này con sóng cạn

Lối khi xưa bỗng hóa lối để về

Biết đâu đấy đời hóa ra thành mộng

Tự thương mình, tự rẽ lối mây bay